Hope’s Diamond (viên kim cương của hi vọng)
Kim cương được biết đến với vẻ đẹp lộng lẫy và phi thường
của nó. Viên kim cương nổi tiếng nhất thế giới với màu xanh huyền bí nặng 45,52
carat là the Hope. Nhưng điều nổi bật hơn tất cả những viên kim cương khác là
bởi lời nguyền gắn liền với nó. Hiện đang được trưng bày tại bảo tàng Lịch sử
tự nhiên Smithsonian tại Whasington , DC , viên kim cương The Hope nguyên thủy được tìm thấy tại
mỏ kim cương Kollur tại Golconda
và thuộc về bức tượng thần Sita tại Ấn độ. Từ khi bị đánh cắp tại một ngôi đền
ở Ấn Độ, nó đã trôi dạt qua rất nhiều nơi và bắt đầu lời nguyền của mình.
Truyền thuyết kể rằng lời nguyền đáng sợ đã giáng vào viên
kim cương Hy Vọng, nó sẽ gây tai họa khi bị lấy ra khỏi bức tượng thần. Lời
nguyền ấy đã gieo rắc bi kịch và cái chết thảm khốc không chỉ đối với những
người sở hữu mà thậm chí… những ai chỉ cần chạm vào nó một lần mà thôi.
Năm 1660 - 1661, Tavernier Blue một thương nhân người Pháp
chuyên săn lùng châu báu mua được kim cương “Hy vọng” ở Ấn Độ và bán lại cho
vua Louis XIV 7. Sau đó, đến đời vua Louis XVI, hoàng hậu Marie Antoinette tỏ
ra vô cùng yêu thích viên kim cương này. Tuy nhiên chính nó lại đem đến tai họa
kinh hoàng cho vợ chồng bà khi cả hai đều mất đầu dưới máy chém của quân Cách
mạng.
Năm 1813, nhà buôn đồ kim hoàn Daniel Eliason tại London sở hữu một viên
kim cương được cho là viên kim cương “Màu xanh nước Pháp” đã cắt gọt lại một
lần nữa. 11 năm sau, viên kim cương này xuất hiện trong bộ sưu tập của Henry
Phillip Hope - một quý tộc danh giá người Anh.
Lời nguyền của viên kim cương này lại tiếp diễn. Năm 1902,
Thomas Hope, cháu trai của Phillipe Hope bán “Hy vọng” cho một nhà buôn kim
hoàn New York
tên là Simon Frankel. Ngay sau đó, Simon Frankel gặp rất nhiều khó khăn về tài
chính. Năm 1908, quốc vương Thổ Nhĩ Kỳ Abdul Hamid mua lại “Hy vọng” nhưng chỉ
1 năm sau đó ông bị phế truất khỏi ngai vàng trong cuộc đảo chính 1909. Chủ sở
hữu tiếp theo của viên kim cương khi đó là Pierre Cartier, người được mệnh danh
là “Hoàng tử Châu báu”. Năm 1911, Pierre Cartier sang Mỹ, bán viên kim cương
cho Evalyn Walsh McLean.
6 năm sau khi sở hữu “Hy vọng”, bà Evalyn bắt đầu khánh kiệt
và liên tiếp gặp phải những tai họa khủng khiếp: con trai gặp tai nạn ô tô qua
đời, ly dị chồng, con gái chết vì sốc thuốc. Cuối cùng, “Hy vọng” được ông
Harry Winston mua lại cùng nhiều đồ nữ trang khác của Evalyn. Tuy nhiên, 9 năm
sau khi mua viên kim cương này về, Winston quyết định hiến tặng cho Bảo tàng Smithsonian.
Con bọ hung bằng ngọc của Tutankhamun
Từ 84 năm nay, nguồn gốc một viên ngọc màu xanh pha vàng
hình con bọ hung trên chuỗi ngọc đeo cổ của Pharaoh (vua Ai Cập thời cổ đại) Tutankhamun
thuộc triều đại thứ 18 là một bí ẩn làm điên đầu các nhà khoa học phương Tây.
Mới đây, một số nhà khoa học tin rằng nó do một vật thể ngoài hành tinh tạo ra
Trong cuốn nhật ký của mình,
Carter mô tả viên đá quý màu xanh pha vàng óng ánh trên là đá chalcedony.
Nhưng, vào năm 1999, các nhà địa chất xác định không phải là đá chalcedony mà
là thủy tinh tự nhiên chỉ có thể tìm thấy ở Biển cát lớn, một sa mạc nằm cách
thủ đô Cairo 800 km về phía Tây Nam .
Những ai sở hữu viên kim cương này đều phải hứng chịu lời
nguyền đáng sợ của Pharaol: “Kẻ nào dám quấy động giấc ngủ của Pharaon, đều
phải chết!".
Sau khi được lấy ra khỏi lăng mộ, con bọ hung bằng ngọc đã
bị đánh cắp. Sau đó, nó được một linh hải quân người Nam Phi đem trở về quê
hương. Lời nguyền của viên ngọc bắt đầu linh nghiệm khi người lính này đã chết
đuối trong một lần đi biển. Không lâu sau, con gái ông ta cũng qua đời vì bệnh
máu trắng.
Kinh hoàng trước những tai ương đổ ập xuống gia đình, vợ của
người lính hải quân đã bán lại con bọ hung bằng ngọc cho một người phụ nữ Nam
Phi khác. Song con gái của người phụ nữ này cũng bị chết vì bệnh máu trắng, còn
chồng bà thì qua đời bất thường vào đêm trước khi viên ngọc được bán đi. Cuối
cùng, vì quá sợ hãi, người phụ nữ Nam Phi quyết định giao lại con bọ hung bằng
ngọc cho chính phủ.
Viên thạch anh tím Delhi
Nếu ghé thăm bảo tàng Lịch sử Tự nhiên quốc gia Anh, bạn sẽ
được chiêm ngưỡng viên thạch anh tím tuyệt mỹ Delhi với lời cảnh báo của nhà
khoa học Edward Heron Allenz (chủ nhân cuối cùng của viên đá) được đặt ngay bên
cạnh: “Viên đá bị lời nguyền, từng nhuốm máu và mang lại tai họa cho bất kỳ ai
cất giữ nó!”
Giống như một số đồ trang sức mang “lời nguyền vấy máu” nổi
tiếng trên thế giới khác, điển hình như viên kim cương Hy Vọng đã được đưa đến
châu Âu từ đất nước Ấn Độ huyền bí. Theo rất nhiều tài liệu nghiên cứu từ cổ
xưa tới nay, các viên đá quý bị gắn với những lời nguyền, đã được các vị thần
linh Ấn Độ thổi vào đó một linh hồn xứ sở. Cho nên, vì một lý do nào đó buộc nó
phải rời khỏi quê hương của mình, khi ở nơi mới, viên đá thần linh ấy sẽ bắt
đầu hành trình trả thù với bất cứ ai sở hữu, thậm chí chỉ là ngắm nó mà thôi.
Được biết, viên đá quý Delhi
được đưa từ Ấn Độ tới nước Anh bởi Đại tá W. Ferris. Từ ngày giữ viên đá, những
tai họa và bất hạnh liên tiếp kéo đến với viên sĩ quan này, sức khỏe của ông ta
cũng ngày một giảm sút, Sau khi qua đời, W. Ferris để lại viên đá đó cho cậu
con trai trưởng. Nhưng cũng chỉ một thời gian ngắn sau đó, người con trai
trưởng đang làm ăn phát đạt bỗng khuynh gia bại sản, phải sống trong nghèo túng
và bệnh tật suốt quãng đời còn lại.
Đến năm 1890, con trai của W. Ferris đã tặng lại viên đá quý
cho nhà khoa học Heron Allen. Ngay lập tức, gia đình ông đã phải gánh chịu rất
nhiều rủi ro. Hai lần ông tặng lại viên đá cho hai người bạn hiếu kỳ thì một
người trong số đó đã phải trả lại vì gặp liên tiếp những tai họa giáng xuống,
còn người kia - một ca sĩ nổi tiếng đột nhiên mất giọng và không thể hát nữa!
33 năm sau ngày Heron Allen chết, con gái của ông đã đem
tặng viên đá đó cho bảo tàng Lịch sử Tự nhiên quốc gia Anh cùng với một lá thư
cảnh cáo của Heron Allen: “Bất kỳ ai mở chiếc hộp, trước tiên cần phải đọc lời
cảnh báo này: Lời khuyên của tôi là hãy ném chiếc hộp cùng viên đá xuống biển”.
Và cho tới tận ngày hôm nay, không chỉ nổi tiếng ở kích cỡ,
diện mạo độc đáo mang nét huyền bí cổ xưa, viên kim cương có màu tím chung thủy
ấy vẫn còn gây sự chú ý của cả thế giới bởi lời nguyền ma quái và tai họa dành
cho những ai dám sở hữu chúng. Trong khi chờ đợi các nhà khoa học tìm ra chìa
khóa giải mã điều bí ẩn đó, báu vật “vô giá” viên đá thạch anh tím Delhi vẫn
được trưng bày ở bảo tàng Lịch sử Tự nhiên quốc gia Anh để phục vụ khách tham
quan.
Viên kim cương Koh-i-Noor
Không phải ngẫu nhiên mà kim cương Koh-i-Noor (viên ngọc của
ánh sáng), một trong những viên kim cương đẹp nhất thế giới được gắn lên vương
miện dành cho các nữ hoàng Anh. Đã có một lời nguyền rằng, bất kỳ người đàn ông
nào mang viên kim cương này đều có một kết cục thảm thương, chỉ có Thượng đế
hoặc những người phụ nữ mới có thể mang nó mà không bị trừng phạt.
Thế kỷ 16, Hoàng đế Mughal đầu tiên là Babur từng là chủ
nhân của Koh-i-Noor đã bị trục xuất khỏi vương quốc và phải sống lưu vong.
Người kế vị Babur là Shah Jahan đã đặt viên “siêu” kim cương lên chiếc ngai
vàng chim công tại triều đình và bị chính con trai ông này giam giữ vào cuối
đời.
Tiểu vương Duleep Singh, sau khi tận tay triều cống
Koh-i-Noor cho người Anh, đã được nhận khoản “trợ cấp” tương đương 50.000 bảng
Anh/năm, nhưng rồi cũng phải chết trong cảnh nghèo đói giữa thủ đô Pari hoa lệ
vào năm 1893.
Đến nay, viên “siêu” kim cương Koh-i-Noor thuộc quyền sở hữu
của nữ hoàng Anh Elizabeth II. Nó được bảo quản cẩn mật trong Tháp Luân Đôn như
một phần trong bộ sưu tập châu báu của Hoàng gia Anh. Xung quanh viên kim cương
này luôn có một lực lượng bảo vệ do chính hoàng gia Anh thuê một công ty bảo vệ
chuyên nghiệp túc trực 24/24 để canh giữ vật bất hạnh mà vô giá này
radio online sưu tầm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Click to see the code!
To insert emoticon you must added at least one space before the code.